phim Việt Nam
TIỀN ƠI! - NHÌN VỀ PHIM HÀI TRONG MỘT GIAI ĐOẠN LỊCH SỬ ĐIỆN ẢNH VIỆT NAM
Người viết: Nguyễn Thị Hải Yến

Ngay sau đó, những lệch nhịp lại hiện dần lên trong các nhân vật phim. Người bố, trước đó là một cựu chiến binh, dù đã hoà bình và trở về nhà một thời gian, song vẫn có những lệch nhịp so với dòng chảy thời đại. Ở sâu trong ông vừa là sự trân trọng vừa là sự níu giữ quá khứ, khi ông vẫn hay làm những cử chỉ nhận lệnh quân đội, hay khi ông cố gắng giữ lại chiếc đài cassette đã cũ, bộ đồ nghề cắt tóc gắn bó với mình. Nhận thấy được mình là người đã cũ, đã lỗi thời, ông luôn nghe lời người đáng nhẽ phải nghe lời ông - người con trai cả thức thời trước thời cuộc. Được cho là tỉnh táo và nắm bắt được những thay đổi của thời thế, anh lao vào những phi vụ làm ăn tinh vi và táo bạo. Tuy vậy, tất cả những gì anh làm đều là muốn gồng gánh và mang lại những điều tốt nhất cho gia đình của mình.
Người em trai du học ở nước ngoài, những tưởng anh phải là người có tư duy bắt kịp thời đại nhất, nhưng khi trở về anh lóng ngóng và lúng túng với cuộc sống nơi đây. Sự ngô nghê của anh tạo ra rất nhiều tình huống dở khóc dở cười: bị một cô gái bán hoa lừa tình lừa tiền, anh gặp khó khăn trong quá trình xin việc.
Khi đặt ba nhân vật vốn đã có những mâu thuẫn nội tại này trong cùng một không gian, sự vênh lệch cũng tăng cấp theo, và dẫn đến rất nhiều tình huống oái oăm, và đây là nguồn cơn của tiếng cười. Đối diện với guồng quay đầy mới mẻ của thời thế, họ đều hốt hoảng, gặp trục trặc trong việc tìm cách để có thể tồn tại. Họ mang lại cảm giác họ đều đang là những người bên lề cuộc sống, họ đang lướt trên bề mặt thành phố với một tâm thế tròng trành và ngả nghiêng. Điều này phần nào gợi nhắc đến nhân vật The Little Tramp của nghệ sĩ Charlie Chaplin. Nổi tiếng với màn trình diễn hài hình thể, nhân vật của ông cũng gặp khó khăn trong việc tìm cách tồn tại ở đô thị. Ở những bộ phim của ông, tiếng cười đến từ cách ông đưa ra những phản ứng không tưởng so với tình huống mà mình gặp phải. Và điều này làm cho khán giả bất ngờ, ngỡ ngàng, cuối cùng là bật cười. Mỗi nhân vật đều trong Tiền Ơi! đều có những bỡ ngỡ và ngây thơ trước thời cục, những tương tác cử chỉ và đối thoại của họ vừa chân thật, vừa dễ thương, chạm được đến sự đồng cảm nơi người xem.
Đến giờ nhìn lại, tôi thấy mình thật quá may mắn, khi được là một phần của dòng chảy, được quan sát và sống trong dòng chảy. Và cảm ơn những bộ phim đã, đang và sẽ tiếp tục đồng hành cùng tôi, hoàn thiện con người tôi.
Ủng hộ All About Movies
Đóng góp cho các tay viết của AMO
hàng tháng
chỉ từ 10K VNĐ