phân tích
ALMOST FAMOUS (2000): ROCK, TUỔI TRẺ, TÌNH YÊU VÀ KHÁT VỌNG
Người viết: Tâm Nguyên Abu
Almost Famous như một lời tri ân đẹp đẽ của Cameron Crowe đến nền âm nhạc thập kỷ 60 – 70, đến những thanh thiếu niên với niềm khát khao được nổi loạn, được sống trọn trong bầu nhiệt huyết tuổi trẻ. Và có lẽ, vào khoảnh khắc khi những giai điệu ngọt ngào của Tiny Dancer được cất lên, chúng ta mới vỡ oà khi nhận ra rằng, chính chúng ta cũng là William Miller, là Penny Lane, là những người trẻ tuổi nhiều mơ ước, là những kẻ đã, và đang đứng bên ranh giới của sự trưởng thành. Đối với những con người yêu Rock ‘n’ Roll, thì đây còn là linh hồn, là sự phơi bày trần trụi về tuổi trẻ.
“𝐻𝑜𝑙𝑑 𝑚𝑒 𝑐𝑙𝑜𝑠𝑒𝑟, 𝑡𝑖𝑛𝑦 𝑑𝑎𝑛𝑐𝑒𝑟
𝐶𝑜𝑢𝑛𝑡 𝑡ℎ𝑒 ℎ𝑒𝑎𝑑𝑙𝑖𝑔ℎ𝑡𝑠 𝑜𝑛 𝑡ℎ𝑒 ℎ𝑖𝑔ℎ𝑤𝑎𝑦
𝐿𝑎𝑦 𝑚𝑒 𝑑𝑜𝑤𝑛 𝑖𝑛 𝑠ℎ𝑒𝑒𝑡𝑠 𝑜𝑓 𝑙𝑖𝑛𝑒𝑛
𝑌𝑜𝑢 ℎ𝑎𝑑 𝑎 𝑏𝑢𝑠𝑦 𝑑𝑎𝑦 𝑡𝑜𝑑𝑎𝑦…”
William Miller chính là một phiên bản thời niên thiếu của Cameron Crowe – một cậu bé nhút nhát, nhạy cảm, ham mê viết lách, giàu ước mơ, khát vọng nhưng cũng thật lạc lõng, cô đơn giữa dòng đời. William, cũng như biết bao thanh thiếu niên của thập niên 70, mang trong mình một niềm đam mê cháy bỏng, một tình yêu thuần khiết với những giai điệu Rock ‘n’ Roll bất hủ, với Led Zeppelin, Black Sabbath, Lynyrd Skynyrd hay Eagles,… Trên chuyến hành trình cùng ban nhạc Stillwater, William ngây ngô, dễ mến đã thực sự trưởng thành, và quả không sai khi nói, chính tình yêu chân thành mà William dành cho cô nàng Penny Lane là chất xúc tác quan trọng trong hành trình “trở thành người lớn” của William. Ấy vậy mà cay đắng làm sao, khi Penny Lane bấy giờ lại là người yêu của tay guitar Russell Hammond, trong khi đó William và Russell lại là hai người bạn tốt.
Lại nói về Penny Lane, cô nàng bí ẩn gây thương nhớ bởi vẻ tinh nghịch, hồn nhiên, dễ mến, bởi mái tóc xoăn vàng và nụ cười toả nắng. Không một ai biết tên thật, tuổi thật của Penny Lane. Người xem luôn nhìn thấy ở Penny Lane một sự bất an, một nỗi cô đơn trong lòng, khi cô cố tỏ vẻ ham vui, cứng rắn và trưởng thành để giấu đi sự non nớt trong tình trường và cả cuộc sống. Penny Lane sống trọn đời trong thế giới Rock ‘n’ Roll, trong những ảo mộng, trong tình yêu khờ dại, cuồng si với Russell, để rồi khi nhận ra người mình yêu nhất cả đời, lại sẵn sàng bán mình đi với cái giá chỉ bằng… một két bia, Penny Lane chỉ biết giấu mọi đắng cay, tủi hổ vào một cái mỉm cười đầy nước mắt…
- Penny Lane: Này, đáng ra em phải mừng cho chị chứ. Em không biết anh ấy (Russell) đã nói riêng những gì với chị đâu. Có lẽ đó là thứ tình yêu rất sâu đậm dành cho ai đó.
- William: Ai đó, ai đó là người bán chị cho nhóm Humble Pie với giá 50 đô và một chầu bia. Em đã ở đó chứng kiến! Em đã ở đó mà!
- Penny Lane: …Bia hiệu gì vậy?
Thế giới Rock ‘n’ Roll bị lột trần với những bữa tiệc hào nhoáng, thác loạn, với gái gú, rượu chè, ma tuý và những kẻ nổi loạn với lối sống buông thả, truỵ lạc. “Sex, drugs and Rock ‘n’ Roll” có lẽ là cụm từ tóm gọn và tiêu biểu nhất về thập kỉ 60 – 70 đầy biến động này. Russell Hamond chính là hiện thân hoàn hảo nhất của những rockstar thời bấy giờ: đa tài, nổi loạn, quyến rũ và giàu ước mơ. Dẫu Russell đã lợi dụng William, đã phụ bạc Penny Lane, nhưng chúng ta cũng không thể ghét Russell, vì anh không hoàn toàn là kẻ xấu. Hơn tất cả các thành viên của Stillwater, Russell thật sự rất yêu mến William và thường xuyên tâm sự về cuộc sống với cậu chàng. Tôi vẫn nhớ khoảnh khắc Russell phê thuốc trèo lên nóc nhà gào thét, hay cảnh chàng rocker quấn chăn ngồi trên xe, hờn dỗi như một đứa trẻ, hay là lúc anh đến xin lỗi William sau tất cả mọi chuyện, và gọi điện cho Penny Lane, để tỏ lòng ăn năn với người con gái anh từng ruồng rẫy, phụ bạc. Con người không ai hoàn hảo cả, cũng như Russell tuy thật đáng trách, nhưng trong anh vẫn có gì đó rất ấm áp, hồn nhiên. Và Rock ‘n’ Roll, cũng không phải là một thế giới hoàn mỹ cho cam. Nhưng tôi vẫn yêu Rock ‘n’ Roll, vẫn yêu những giai điệu, lời ca được viết nên bởi những kẻ hoang dại “không hoàn hảo” ấy. Có lẽ vì Rock ‘n’ Roll đã phơi bày thật trần trụi tình yêu, cuộc sống, đã dõng dạc nói lên những ước mơ, khát vọng của con người.
Almost Famous là hành trình trưởng thành của William và Penny Lane. William học được những bài học đường đời đầu tiên, nếm trải nhiều khía cạnh của cuộc sống, ngọt bùi cũng có, mà đắng cay cũng nhiều. Nhưng điều tuyệt vời nhất, đó là William vẫn là William, vẫn dễ thương, ngọt ngào và sống hết mình vì tuổi trẻ. William bỏ cả lễ tốt nghiệp, hộc tốc chạy đi tìm Penny Lane khi cô nàng rơi vào đáy sâu tuyệt vọng. Vào khoảnh khắc Penny Lane chìm trong cơn mê sau liều thuốc tự tử, William đã cố vực cô dậy và nói: “Anh yêu em”. William yêu Penny Lane bằng cả trái tim chân thành. William là người duy nhất thật lòng thương cô, thấu hiểu cô và đến bên cô mỗi khi đau khổ, tuyệt vọng. Về phần Penny Lane, rốt cuộc, nhờ có William, mà cô có thể thoát khỏi những ảo mộng cùng tình yêu dại khờ, cuồng si với Russell, để trở về với thực tại, về với con người thật của chính cô. Penny Lane tựa như một người thiếu niên đứng trước ranh giới trưởng thành với nhiều nỗi bất an, hoài nghi, chơi vơi và vô định, để rồi khoác lên mình chiếc mặt nạ, che giấu tất cả mọi thứ và lăn xả vào dòng đời.
Nhưng Penny Lane cũng giống như William. Hai đứa trẻ ấy đã bay cao, bay xa, đã có một chuyến đi dài đằng đẵng, một chuyến đi xa để rồi trở về. Một chuyến hành trình mang tên: TRƯỞNG THÀNH.
Ủng hộ All About Movies
Đóng góp cho các tay viết của AMO
hàng tháng
chỉ từ 10K VNĐ